Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016

Sự thật đắng lòng vụ chở người chết bằng xe máy -Cũng một kiếp người

Vừa qua dư luận xôn xao với hình ảnh chị P. mất ở bệnh viện vì lao phổi, không đủ tiền thuê ô tô, gia đình chị đã nhờ người quen chở thi thể chị về bằng xe máy.

Ngày 13.9 trên mạng  đã lan truyền một bức  ảnh của một thành viên ghi lại cảnh một người đàn ông đi xe máy biển số 26H1-031… chở một vật thể giống như thi thể người phía sau. Vật thể lạ được cuốn trong chiếu nhưng vẫn lộ 2 chân người ra bên ngoài.
Thành viên này cho biết, bức ảnh trên được anh chụp trên đoạn đường chạy qua phường Quyết Tâm, TP.Sơn La vào khoảng 13h15 chiều 12.9. Mục đích đưa lên diễn đàn để xem ai có thể tìm ra manh mối vì nghi ngờ đây là 1 vụ án có dấu hiệu hình sự.
Ngày 15.9, báo Dân Việt đăng tải một sự thật đau lòng: “Một cán bộ Công an tỉnh Sơn La cho biết, sau khi tiếp nhận thông tin người đàn ông đi xe máy di chuyển qua TP.Sơn La (tỉnh Sơn La) chở một vật thể giống như thi thể người phía sau, công an tỉnh đã vào cuộc xác minh.
Bằng các biện pháp nghiệp vụ, Công an tỉnh Sơn La đã làm rõ, vật thể cuốn trong chiếu là thi thể người đã chết nhưng vụ việc không có dấu hiệu hình sự. Theo điều tra, danh tính người chết là chị P, trú ở xã Mường Dại, huyện Quỳnh Nhai, tỉnh Sơn La. Chị P mắc chứng bệnh lao phổi được gia đình đưa đi điều trị tại Bệnh viện lao và bệnh phổi tỉnh Sơn La (huyện Mai Sơn, tỉnh Sơn La). Do bị bệnh nặng, chị P đã tử vong.
Do không có tiền thuê xe ô tô nên gia đình chị P đã nhờ người quen sử dụng xe máy chở thi thể từ Bệnh viện lao và bệnh phổi tỉnh Sơn La về huyện Quỳnh Nhai để mai táng”.

Cũng là một kiếp người 

Đúng là muôn mặt cái nghèo. Có cái nghèo dẫn đến đói ăn, thất học, dẫn đến phạm tội. Nhưng cái nghèo kiệt cùng đến mức không có cả tiền đưa thi thể người thân về trên một chuyến xe ô tô, để đến nỗi phải buộc họ vào sau xe máy, lòi đôi bàn chân ra ngoài như thế này, thì đau đớn quá.
Có lẽ người thân của chị P. cũng đứt từng khúc ruột khi lâm vào hoàn cảnh đó, nhưng nghèo thì họ nào có sự lựa chọn nào khác đâu? Người mất thì đã mất rồi, họ không biết thi thể mình được đối xử ra sao nữa. Nhưng còn chúng ta, những người phải chứng kiến hình ảnh xé lòng này, chúng ta nghĩ gì?
Không một tổ chức từ thiện nào, không một đoàn thể nào có mặt để trợ giúp cho gia đình người phụ nữ xấu số ấy. Một chuyến xe để chị P. được đưa về quê nhà đàng hoàng, tử tế, chắc cũng không làm cho kinh tế xã hội một khoản thâm hụt khổng lồ, vậy mà chúng ta đã không thể giúp được gì. Chúng ta bó tay.
Nếu chúng ta có quỹ phúc lợi xã hội tốt, liệu người nghèo có phải chịu cảnh đau lòng như thế không? Thi thể chị P. có bị buộc lên xe máy chở về như thế không? Chắc chắn là không. Một cảnh tượng xé lòng khiến những người có lương tri cảm thấy xấu hổ và xót thương cho đồng loại.
Có những người nghèo như thế đấy. Nghèo ăn, nghèo mặc, nghèo học hành, nghèo đến cả một chuyến xe cuối cùng trong đời. Nghèo từ lúc mở mắt chào đời đến khi nhắm mắt xuôi tay, bị buộc ngang trên xe máy chở ngoài đường như thế đấy.
Càng ngẫm càng xót xa. Hàng ngàn tỷ đồng đã vùi trong biết bao công trình đắp chiếu. Vùi trong công trình bỏ hoang như nhà máy giấy Phương Nam 3.000 tỷ đồng chờ thanh lý. Vùi trong ụ nổi của Vinalines mua 500 tỷ bán với giá sắt vụn. Vùi trong đường ống thủy điện Sông Bung 2 vừa đội vốn 1.600 tỷ đã tan hoang làm mất tích 24 người. Vùi trong đường sắt trên cao Cát Linh- Hà Đông cũng đội vốn hơn 315 triệu USD…và rồi với biết bao nhiêu quan chức lấy tiền công quỹ ,lấy tiền thuế nhân dân đóng góp để lo cho bản thân mình ,biết bao nhiêu vụ tham nhũng với cả ngàn tỉ ,họ đi siêu xe bằng mồ hôi nước mắt của nhân dân .Những con số này, người nghèo không tính được.
Than ôi ! giá mà 1% của những con số đội vốn, đắp chiếu, chờ thanh lý ấy mà đến được với những quỹ phúc lợi xã hội cho người nghèo, thì thi thể chị P. liệu có phải ra về trong tình cảnh đau lòng như thế không? Một xã hội dù phát triển đến đâu mà để cho người nghèo phải chịu cảnh đắng cay như vậy ngay cả khi họ đã nhắm mắt xuôi tay, thì e rằng sự phát triển ấy có còn ý nghĩa?
Chỉ chúng ta đau lòng thôi. Còn những con số khổng lồ ghi lại số tiền trăm tỷ ngàn tỷ đã vùi chôn trong lãng phí là những con số vô tri vô giác. Hình ảnh người phụ nữ nghèo khó ở Sơn La, khi qua đời bị buộc vào xe máy chở về, đôi bàn chân tím tái thò ra ngoài, hình ảnh ấy có làm cho ông nọ bà kia động lòng trắc ẩn?

Trích theo My An
Share by :szstyle.net

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét